Tàn canh ngồi góp nỗi buồn
Đếm từng kỷ niệm thả hồn bơ vơ
Đẩy đưa bao nỗi trông chờ
Hồn bay theo gió để mơ về người
Quỳnh hương tỏa ngát ai ơi
Gió đưa thoảng thoảng gọi thời ấu thơ
Người ơi! biết đến bao giờ?
Tình xưa nối lại, đường tơ cùng về
Mộng vàng ! dệt suốt cơn mê
Đường xưa còn đó, lời thề đi đâu?
Mình ta , ôm nỗi u sầu
Mơ ngày trở lại , dìu nhau lối về
TQT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét