Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

Ru mưa



Ru tình một thời dang dở
Thương ta muôn kiếp phong trần
Ngủ ngoan! Tiếng mưa mức nở
Như là trách phận than thân

À ơi! Dâu bể phù vân
Long đong tháng ngày ngắn ngủi
Thương ai đường xa gió bụi
Trần gian lỡ bước không về

Ngủ đi! Tìm đến cơn mê
Lệ sầu vỡ tràn đôi mắt
Buồn trông bên song hiu hắt
Mơ về ký ức xa xôi

Tâm tư hoài niệm đơn côi
Tàn canh ngoài hiên mưa đổ
Rì rào tiếng mưa than thở
Xót lòng rời mộng thiên thai
TQT
26-4-2013

6 nhận xét:

  1. Ru mưa ơ hờ giấc vỗ
    Ngủ ngoan! Tình đã mồ côi
    Ru mưa thôi hoài nức nở
    Sầu bi lã chã hiên đời....
    Thăm đệ. Thơ vẫn cứ ngậm ngùi mãi thế đệ ui?! :)


    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn tỷ đã ghé thăm. Đệ quen với kiểu thơ buồn này rồi tỷ ạ :)

    Trả lờiXóa
  3. Lại được đọc những dòng tâm tư "rất lạ" của em :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có lạ gì đâu chị :). Nhiều người viết hay hơn và lạ hơn em nhiều, em chỉ viết dăm ba câu vu vơ để giải tỏa nỗi niềm thôi ạ. Buồn mà chị ! Buồn cho nhân tình thế thái, thấy thương mình và thương những hoài niệm quá mà.

      Xóa
  4. Đừng dài rồi ai chung bước?
    Lối ngược khắt khoải niềm đau?
    Trời, trăng đùa nhau tiếp bước
    Mưa qua mây sáng dâng trào.

    Trả lờiXóa