Thứ Hai, 17 tháng 8, 2009

Mạnh Mẽ Lên Nào

Ngẩng cao đầu lên nhé ! để xem rồi cái gì nó sẽ đến nào !


Quyết định rời xa ! rời xa tất cả, rời xa những ảo mộng, Đi thôi !


Không nói đến Tống Biệt Hành, Cũng chẳng cần nói đến Dich Thuỷ ca ! chẳng nghiêm trọng đến thế đâu, rời xa trong yên lặng, không một lời chia tay, không một người tiễn đưa! như thế chẳng phải tốt vô cùng sao ! buồn làm gì!


Bạn à ! những tâm sự sẽ chẳng bao giờ được giãi bày đâu ! chúng ta không hiểu nhau, bạn có thể thông cảm, có thể " thương hại" tôi ! nhưng để làm gì khi mà không hiểu nhau chứ, thôi! mỗi người một con đường, mỗi người một số phận, tuy nhiên tôi hi vọng rằng  chúng ta sẽ giúp đỡ nhau khi cần, bạn nhé !


Khổ lắm cơ! Người ta bảo rằng khi thấy trong lòng trống trải, khi thấy chán nản với những đua chen của cuộc đời... người ta bảo rằng hãy tìm về nơi bạn bè ngày xưa... nơi đó là góc  yên ấm, cảm thông ! Kì lạ ! trước đây  cũng tin vào điều đó... nhưng bây giờ thì không ! chả tin ! chả vậy mà đến khi tất cả sụp đổ, tâm hồn hoảng hốt và sợ hãi... nhìn quanh chỉ thấy một màu u tối ! khi đó ai chia sẻ, để phải chạy trốn tìm vào thế giới ảo... mong manh và dễ tan vỡ ? Ừ ! mà cũng phải thôi! mỗi người một phận mà.... người ta phải lo cuộc sống của người ta.... đâu có thời gian và công sức để lo cho mình!


"Ai bảo rằng  nhân nào quả đấy " ? " Tình thương có ai định nghĩa được không nhỉ"


" Hãy chà đạp lên tất cả những chuẩn mực của đạo đức để gặt hái thành công ?"


Tiên sư thằng nào đã nói, đã xui người ta bằng những câu như thế ! ờ... mà ngẫm ra cũng đúng !


Nhưng.... mình có thể tàn nhẫn không? hay cứ sống với tấm lòng nhân từ và giả dối !


Mộng với chả mơ ! phù phiếm , cái quái gì là buồn, cái quái gì là mộng, cái gì mà thơ với thẩn ! Tổ sư cha mấy anh thi sĩ ngớ ngẩn, nghèo rớt còn sỹ! ha ha !


Đứng dậy vươn vai .............................


 


 


 


 


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét